Thế là tháng Năm lại về.
Ve sầu kêu ra rả cả ngày lẫn đêm làm cái thị xã này trở nên buồn hiu hắt. Tôi đã dần quen với cuộc sống nơi đây mặc dù chẳng cảm nhận được một chút nào thú vị. Đêm qua, thấy buồn lòng khủng khiếp. Cảm giác mệt mỏi đến nỗi muốn lắm được dựa vào đâu đó một chút thôi cũng mãn nguyện rồi.
Ngựa chạy mãi trên đường dài cũng chồn chân, mỏi gối. Tôi thấy mình giống như con ngựa đang độc hành, kham hết mọi gánh nặng trên lưng và vượt qua dặm trường cả trải hoa hồng lẫn sỏi đá. Người ta nói biết nhiều là khổ. Ừ, thì đúng là khổ lắm! Chợt nghĩ đến chuỗi ngày dài phía trước mặt mà rùng mình. Nản!
Tháng Tư đi qua với sự choáng ngợp bởi tình cảm của anh hàng 9x, chẳng biết thật giả ra sao nghĩ cũng buồn cười. Cuộc sống này chứa muôn vàn điều vô lý nhưng tôi cũng chẳng còn muốn lý giải hay háo hức đợi chờ.
Thời gian gần đây, công việc kín hết một ngày. Chẳng còn đủ sức, đủ tinh thần để quan tâm đến nhiều thứ nữa, không biết đó là may mắn hay đáng thương nhưng mà cũng chẳng cần biết.
Bữa trước về công ty, nghe bé em nói danh sách đẩy giao nhận về Tô Hiệu có Nga Mi Đại Đế thế là lại lo lắng chuyện bao đồng để cuối cùng nhận về mình cái cảm xúc của những người trong cuộc gặp gỡ ngã tư. Buồn cười thiệt chứ! Đồ ngốc nghếch nên chẳng thể làm điều tốt hơn?
Sắp bước vào mùa mưa rồi. Lại thấy bất an cho doanh thu thời gian tới. Kết quả tháng đầu không quá tệ nhưng cũng chưa phải là ổn. Chỉ còn biết cố gắng hết mình thôi. Có lẽ tôi sẽ từ bỏ kế hoạch này sớm hơn dự định nhưng tôi hài lòng bởi bài học giá trị mà nó mang lại. Có điều chưa biết làm sao để cân đối hợp lý nguồn quỹ từ người khác giao cho và hoàn lại trước khi kết thúc.
Tôi đã quyết định hướng về một mục tiêu mới, cho riêng tôi, gạt bỏ mọi lo ngại về những vấn đề của bản thân và cả suy nghĩ về cảm xúc của người khác. Nếu tôi cứ giữ n suy nghĩ ấy như thời gian trước thì có thể tôi sẽ đánh mất yêu thương và rồi hối tiếc? Tôi cần phải thu xếp thật tốt trước khi thực hiện quyết định này. Mong rằng mọi thứ đều thuận lợi và hạnh phúc sẽ mỉm cười. Tháng Năm ơi, đừng mãi như những tháng Năm đã xa!
Bữa trước về công ty, nghe bé em nói danh sách đẩy giao nhận về Tô Hiệu có Nga Mi Đại Đế thế là lại lo lắng chuyện bao đồng để cuối cùng nhận về mình cái cảm xúc của những người trong cuộc gặp gỡ ngã tư. Buồn cười thiệt chứ! Đồ ngốc nghếch nên chẳng thể làm điều tốt hơn?
Sắp bước vào mùa mưa rồi. Lại thấy bất an cho doanh thu thời gian tới. Kết quả tháng đầu không quá tệ nhưng cũng chưa phải là ổn. Chỉ còn biết cố gắng hết mình thôi. Có lẽ tôi sẽ từ bỏ kế hoạch này sớm hơn dự định nhưng tôi hài lòng bởi bài học giá trị mà nó mang lại. Có điều chưa biết làm sao để cân đối hợp lý nguồn quỹ từ người khác giao cho và hoàn lại trước khi kết thúc.
Tôi đã quyết định hướng về một mục tiêu mới, cho riêng tôi, gạt bỏ mọi lo ngại về những vấn đề của bản thân và cả suy nghĩ về cảm xúc của người khác. Nếu tôi cứ giữ n suy nghĩ ấy như thời gian trước thì có thể tôi sẽ đánh mất yêu thương và rồi hối tiếc? Tôi cần phải thu xếp thật tốt trước khi thực hiện quyết định này. Mong rằng mọi thứ đều thuận lợi và hạnh phúc sẽ mỉm cười. Tháng Năm ơi, đừng mãi như những tháng Năm đã xa!