Tháng chín lại về trên phố mưa rơi
Thu qua bao lần mà Sài Gòn vẫn vậy
Chỉ có em... già đi trước tuổi
Đã biết yêu Sài Gòn... không như buổi đầu tiên
Tháng chín về nắng cũng dịu hiền
Me vàng lá rơi đầy vai em nhỏ
Có phải không anh: "Mùa thu trên phố"?
Thiếu một bàn tay nên có chút đơn côi
Tháng chín lại về nơi ấy xa xôi
Anh hãy nhớ khoác lên mình áo ấm
Trời bên đó lạnh lùng chi lắm
Để như đông nào se sắt trái tim anh
Tháng chín về... lưu bút ngày xanh
Buồn vui cũ cũng cựa mình tỉnh giấc
Có những thứ phôi phai là điều rất thực
Nên sỏi đá buồn cho giọt nước mắt thủy tinh...
Tháng chín về. Ôi tháng chín mong manh!
Ai sẽ hát tình ca đón mừng thu tới?
Hay chỉ mỗi em với nỗi buồn vẫn đợi?
Ngậm ngùi phương trời... vàng tha thiết... thu xưa.