Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2009

ĐƠN XIN THÔI VIỆC

Chị Thảo


Sáng mai em ko vào cty, nhà em có chuyện nên em về nhà mấy ngày. Sau khi lên lại Sài Gòn, em cũng sẽ ko đến làm nữa. Cảm ơn chị rất nhiều trong thời gian wa!


Từ khi vào làm cho Vân Hội, em đã có được nhiều bài học cho bản thân trong thời gian tới. Có lẽ năng lực và phương cách làm việc của em ko phù hợp với nhu cầu của cty này cho nên em nghĩ em nên đi sẽ tốt hơn cho cả em và chị.


Khoảng thời gian làm tại Vân Hội chỉ có mấy tháng thôi nhưng lại có nhiều vấn đề bất cập xảy ra wa'. Cách quản lý của chị ko thuyết phục được nhân viên như em.


Em xin nói cho chị rõ, cuộc sống của những người đi làm nhân viên cho người khác như em ko thoải mái gì, rất nhiều chi phí để phục vụ cho cuộc sống hằng ngày từ ăn uống, sinh hoạt, giải trí, phòng trọ… Tất cả đều phải chi trả dựa trên số lương thưởng nhận được. Thế nhưng, trong ngần ấy thời gian làm việc, em chỉ có một tháng được nhận lương đúng ngày còn tiền thưởng thì…


Khi chị đưa ra quy chế sales, em hay tất cả những nhân viên bên văn phòng chi nhánh đều có bản góp ý về quy chế mơ hồ của chị nhưng ko thay đổi được gì và chị nói áp dụng trong 3 tháng. 3 tháng trôi qua, chị đã thấy được kết quả chứng minh cái quy chế của mình? Ko một lời hồi đáp. Chị hãy so sánh giùm em công việc giữa nhân viên bên văn phòng chi nhánh và văn phòng chính như thế nào và mức lương như thế nào? Còn về phần em, công việc tổng hợp ngoại trừ việc tổng kết báo cáo văn phòng phẩm và quỹ chi nhánh còn việc gì em ko làm? Giữa những gì em bỏ ra và giữa những gì em nhận được có tương xứng?


Chị đừng trách ai đó ko cố gắng. Chính chị đã tạo cho họ cái cảm giác cố gắng để làm gì? Cái mà theo đúng chị phát ngôn là khuyến khích bán nhưng em có thấy khuyến khích ở chỗ nào đâu? Lương và thưởng là mồ hôi những nhân viên như em bỏ ra và xứng đáng được nhận về, em ko đi xin, xin nhấn mạnh điều đó. Thế mà, chị nghĩ lại đi mỗi lần đề xuất nhận lương và hoa hồng gửi cho chị như thế nào? Có phải nặng nề quá ko?


Phương thức thanh toán dịch vụ thì chắc chị tự biết rồi ko cần em nói ra phải ko? Những nguyên tắc về hoạt động của cty của chị có phần cứng nhắc, rắc rối làm mất thời gian vô ích. Chị luôn khiến nhân viên làm việc bị động. Việc hủy dịch vụ tour nhóm khách Đà Lạt 12/07 của chị thể hiện chị ko tâm lý. Mất uy tín của người khác chắc chị ko bận tâm đâu nhỉ? Chị có biết hôm đó chị có những câu nói tỏ ra sự nghi ngờ em và anh Hùng gian lận trong dịch vụ, điều đó đụng chạm đến lòng tự trọng của người khác mà cụ thể chính là bạn của chị và em.


Ko bao giờ chị chịu nhìn nhận lỗi lầm của mình, khi có sự việc xảy ra, chị toàn bảo vệ mình và dồn mọi lỗi vào người khác. Hôm nay, em nhận lương và bị trừ 500. Chắc chị nghĩ việc trừ lương em là điều tất yếu bởi đây liên quan đến khách của em? Xin lỗi, chị đã sai lầm. Chẳng có lý do gì để chị trừ lương em cả. Chị đang thắc mắc? Em giải thích cho chị hiểu. Nếu em cho khách thuê xe, em vẫn có lời 500 ngàn. Việc hủy xe là do chị và anh Tài quyết định thì anh chị phải chịu chứ ko phải là em. Chị hành động nhưng hậu quả người khác gánh đó là sự phi lý rõ ràng. Nhưng thôi, tuy em nghèo thật nhưng 500 ngàn ko sống được trọn đời. Hãy coi đó là món quà của em khi em ra đi.


Mấy bữa nay, em làm bên chi nhánh cùng với bạn chị. Bởi chị Lan mới vô làm nên mỗi khi có khách em đều để chị Lan làm việc và trợ giúp cho chị ấy. Thế nhưng, em ko phải là chân chạy văn thư cho chị ấy cho nên điều chị nói với chị Lan việc kêu em đi giao vé cho khách là điều nực cười, nếu em còn làm việc thì xin lỗi chị thời gian em còn phải đi kiếm khách hàng cho em chứ ko phải làm văn thư cho nhân viên của chị, đến lúc ko có doanh thu chị lại phê bình em sao.


Sáng nay, em đi Bình Dương. Chị nghĩ em ko biết mệt sao mà chiều gọi qua kêu em đi chở máy? Văn phòng có 2 người, em trực em ko làm được việc hay sao mà cứ phải là chị Lan trực, chị thiên vị cho chị Lan nhiều quá. Thôi thì có lẽ chị Lan làm việc với chị sẽ tốt hơn. Sức chịu đựng con người có giới hạn, đối với em thế là quá đủ rồi và em đã hiểu vì sao nhân viên của chị lại lần lượt ra đi như thế. Anh chị chỉ biết trách người khác thôi nhưng ko biết nhìn lại chính mình. Em có câu ngạn ngữ này tặng anh chị, hãy suy ngẫm thử xem nó có ý nghĩa ko nhé: “hãy cho đi những gì mình muốn nhận”. Sự nghi ngờ của anh chị sẽ là thứ mang lại thiệt hại lớn nhất cho chính anh chị mà ko phải là ai khác.

Mail này coi như là đơn xin thôi việc của em. Từ mai, em chính thức ko còn là nhân viên của Vân Hội.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét