Thứ Sáu, 25 tháng 8, 2017

Giấc Mơ

Những giấc mơ liên tục đến. Tôi thì lại chúa sợ mơ vì ngày xưa nằm mơ hay thành sự thật. Có một khoảng thời gian sau khi anh trai bị tai nạn lần đầu tôi không dám ngủ sớm mà chờ cho đến lúc thật mệt rồi mới ngủ vì mong sẽ ngủ say một mạch cho đến sáng. Nhưng bây giờ, dù không được ngủ nhiều tôi cũng không thể ngủ say vì bản năng một người mẹ. Thời gian đầu có lẽ do công việc, cuộc sống và n thứ suy nghĩ quay quắt trong đầu mà giấc mơ mang hơi hướm của chết chóc, tang thương. Gần đây, giấc mơ ít đi và cũng đỡ đáng sợ hơn lúc đó. Hôm trước, tôi còn mơ một giấc mơ mà khiến tôi cứ nghĩ linh tinh suốt mấy ngày. Tôi mơ thấy mình trở về nơi đó, nằm ngủ trong căn phòng quen thuộc, mọi thứ không có gì thay đổi so với trước; rồi tôi ra ngoài, anh đang thu dọn mọi thứ; khi nhìn thấy tôi, anh cười và nói bằng giọng như lần đầu tiên gặp mặt; tiếp đến là chúng tôi đã vô Nam; anh chờ tôi trang điểm để đến dự đám cưới của D trong một trạng thái thoải mái, vui vẻ; chúng tôi còn ghé thăm một bé em làm cùng tôi từ thời sinh viên và tôi nhớ mình có lấy một cuốn sách nhưng không thể nhớ tựa. Giấc mơ lạ so với hiện thực cũng làm tôi nghĩ mấy ngày. Vui đó, buồn đó cùng tồn tại. Giấc mơ đôi khi là phản ánh ước mơ, suy nghĩ cho nên lắm khi viễn vông. Có lẽ...

Thứ Năm, 17 tháng 8, 2017

sinh nhật đầu tiên

Ngày này năm ngoái con chào đời. Tròn một năm mẹ có cái đuôi theo mọi lúc, kể cả trong giấc ngủ. Nhớ lúc đầu làm mẹ, mẹ vụng về không hiểu ý con nên con hay quấy khóc. Hạnh phúc và buồn tủi cứ đan xen nhau trong thời gian đó, mẹ lấy con làm lý do để vượt qua tất cả. Lúc đó, con còn chưa biết gì. Thời gian nhìn đi thì lâu nhưng nhìn quay lại thấy thật nhanh con ạ. Giờ con của mẹ đã biết nhiều thứ, không đồng ý gì thì gào thét lên, biết đòi thứ mình muốn, biết mừng vui khi mẹ đón về, biết ê a múa hát, biết gáy ò ó o khi nhìn thấy hình con gà trên bức tranh tờ lịch... Mẹ vẫn là người mẹ vụng về như một năm trước, yêu con nhưng lại không dịu dàng. Con ạ, có những lúc áp lực cuộc sống làm mẹ rất mệt mỏi. Mẹ thấy ấm áp lắm khi bàn tay bé nhỏ của con đã biết xoa xoa tay mẹ, thỉnh thoảng con lại vỗ vỗ lưng khi mẹ bế lên vai. Mỗi lúc trêu con con cười nhăn mũi mẹ thấy hạnh phúc. Con bắt đầu tập nói, tiếng rõ nhất là ạ và bà, còn mấy từ con nói nhưng chưa rõ. Mỗi lần con cất tiếng nói thì tim mẹ rộn ràng làm sao! Chân con cũng dần cứng cáp, đã tự đứng lên và đi được hai ba bước lao về phía mẹ. Đến trường con leo ngược cầu tuột, lên đến đỉnh cầu con bám vào thanh sắt rồi đứng cười toe toét, cô giáo nào cũng nói con nghịch quá chừng! Bà ngoại thì nói con này phải là con trai mới đúng vì luôn đập phá các thứ đồ chơi và không để bà ngoại yên mỗi khi ngồi trông cháu. Mỗi ngày trôi qua mẹ nhìn con lớn dần. Cuộc sống hiện tại thực sự là rất mệt nhưng con là động lực để mẹ mạnh mẽ hơn. Mẹ mong con ăn ngon, ngủ kỹ, khỏe mạnh, mau lớn khôn lên thiên thần của mẹ ạ. Hôm nay, sinh nhật con mẹ không thể mua bánh kem cho con như đã định vì mẹ luôn tăng ca về trễ mà con gái mẹ thì cứ đòi ngủ sớm nên đành đợi bữa cúng thôi nôi mẹ làm luôn một lượt con nhé. Bữa nay vẫn tăng ca nhưng khi về mẹ tranh thủ đi lựa một bức tranh thêu khổ lớn để mẹ thêu làm quà cho con gái của mẹ. Bức tranh mẹ chọn có hoa rực rỡ và đàn cá tung tăng dưới nước vì mẹ mong  cuộc đời con gái mẹ vui vẻ và rực rỡ sắc màu như vậy. Yêu con lắm! Bố con hôm trước có gửi tiền nói mẹ đi mua quà cho con. Mẹ hỏi bố muốn mẹ mua gì cho con thì bố nói mẹ tự quyết định, thấy con cần gì thì mua. Con cần nhiều lắm nhưng thứ con cần hơn cả là bố phải không con?

Thứ Ba, 1 tháng 8, 2017

chuyện ngoài ngõ

Hôm nay, công ty tôi nhờ đoàn y tế ở ngoài vào khám sức khỏe cho công nhân mới. Sau khi khám các hạng mục theo yêu cầu, con bé em vô cùng ngày với tôi hí hửng rỉ tai tôi mà nói "anh bác sĩ khám mắt đẹp trai quá chị ha?". Tôi ngớ người ra. Lâu lắm rồi tôi quên việc ngắm trai thì phải. Mà dường như tôi vô cảm trước đàn ông rồi. Thật không phải khi mình quơ đũa một nắm nhưng thật sự  giờ đây niềm tin vào chân tình và những điều tốt đẹp khác nơi họ có vẻ sa sỉ đối với tôi. Tôi luôn hình dung trong đầu những gì tương phản với thứ mình nhìn thấy và tự nói cạm bẫy luôn giăng sẵn chờ những con nai. Rồi cuối cùng là tôi bất hạnh hay những con nai kia bất hạnh?
Thôi thì kệ đáp án nó là gì. Ai cảm thấy nên sống như thế nào thì sống. Tôi cũng chẳng nhiều thời gian cho việc nghĩ ngợi đến những thứ linh tinh nữa. Chỉ mong thời gian mau qua và con bé luôn khỏe mạnh là vui rồi.